Giữ sợi dây kết nối với con

Trong vài tháng gần đây, tôi đã nói chuyện với gần 20 phụ huynh khác nhau về kinh nghiệm và hành trình nuôi dạy con cái. Mỗi cuộc trò chuyện đều bắt đầu bằng một câu hỏi đơn giản: “Có điều gì đang khiến anh/chị trăn trở hay không?”
Tôi nghe được rất nhiều câu trả lời khác nhau, nhưng có một nỗi trăn trở chung của các bậc phụ huynh: họ sợ rằng một lúc nào đó, sợi dây kết nối giữa cha mẹ và con cái dần trở nên đứt đoạn. Và đó không chỉ là nỗi sợ tương lai, mà là hiện thực âm ỉ đang hiện hữu.
Không phải vì một trận cãi vã nảy lửa hay một sai lầm lớn, mà đơn giản chỉ vì chúng ta đều bị cuộc sống cuốn đi. Công việc ngày càng bận rộn. Trẻ khi bước vào tuổi dậy thì, trải qua rất nhiều thay đổi. Cha mẹ muốn giúp nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Hoặc đôi khi, vì tôn trọng sự độc lập của con, chúng ta chọn đứng bên lề và để con “tự lo”. Rồi một ngày, mối liên kết từng tưởng chừng gắn bó nay lại trở nên… xa cách.
Điều đó khiến tôi thấy sợ. Vì tôi không muốn mình cũng rơi vào vòng lặp đó. Tôi muốn luôn giữ sợi dây kết nối với con, không chỉ khi con còn bé bỏng và cần đến tôi, mà cả khi con lớn lên, tự lập hơn và có thế giới riêng. Tôi muốn là người mẹ luôn tìm ra cách để bước vào thế giới của con, ngay cả khi cánh cửa dường như đang khép lại. Tôi tự hứa với bản thân rằng tôi sẽ gặp con ở nơi con đang đứng, trên con đường trưởng thành của con. Không có nghĩa tôi phải từ bỏ sở thích cá nhân, mà là tìm cách kết hợp sở thích của tôi và con.
Ví dụ như con trai tôi rất mê nhạc rap. Còn tôi thì thích làm video và kể chuyện. Thế là chúng tôi cùng nhau thực hiện một dự án “có một không hai”: một MV rap để mừng đám cưới cậu của bé. Con thì viết lời rap. Còn tôi thì quay phim, dựng hình ảnh. Hai mẹ con có khi tranh luận nảy lửa về cách bé chơi vần, rồi lại phá lên cười vì mấy góc quay của tôi.
Và đâu đó giữa những tiếng cười, tiếng tranh luận ồn ào khắp căn nhà đó, tôi có thể cảm nhận được sợi dây kết nối ấy vẫn còn đó. Không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng nỗ lực ấy xứng đáng. Vì với bậc làm cha làm mẹ, ai cũng mong giữ những khoảnh khắc gần gũi với con lâu hơn một chút. Và điều đó hoàn toàn có thể, miễn là chúng ta chủ động tìm cách.
Giang Lê/Hội phụ huynh Hà Nội

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *